Trùm trường

Sau khi phát hiện bí mật của trùm trường (13)

Chương 13

editor: M.

1.

Cố Khởi Sơn nắm lấy thành bồn rửa tay, ngón tay quắp lại căng cứng.

Tôi đè cậu ta ra trêu chọc một hồi, cậu ta bắt đầu run rẩy, giống như lạnh cóng, lại giống như bị đau.

Hay là nói, đang tức giận?

Tôi giữ chặt lấy cổ tay cậu ta, xoa nhẹ phần xương nhô lên, rồi chậm rãi lướt lên trên, mu bàn tay, kẽ ngón tay.

Sau đó từ từ bao phủ, nắm lấy, đan chặt.

Cố Khởi Sơn giãy giụa vài lần, như thể muốn rút ra.

Tôi giữ cổ tay cậu ta, nóng hổi đâm sâu vào, miệng nhỏ bên ngoài kia siết tôi vừa đau vừa sảng khoái, vách ruột co rút không ngừng, không cách nào hình dung nổi sự mềm mại, nóng bỏng, trơn trượt cứ khiến cho con người ta ngứa ngáy này.

Trong lòng ngứa, cặc bự cũng ngứa.

Ôm lấy thắt lưng cậu ta đâm thọc, nhất định phải chà xát thêm vài cái vào cái miệng nhỏ sưng đỏ kia mới có thể giảm bớt cơn ngứa.

Động tác ra vào mạnh mẽ, chợt nghe thấy tiếng người này dồn dập thở hắt, da thịt sau lưng Cố Khởi Sơn đều gồng căng lên, xương bả vai cùng với cột sống nhô lên rõ ràng, phủ lên một tầng mồ hôi mỏng.

Tôi có chút hưng phấn.

2.

Nghe được tiếng rên khó nhịn của Cố Khởi Sơn, tôi thấy có chút hưng phấn, tia lửa ở trong lồng ngực bùng lên, thiêu đốt đến bụng dưới.

Người này nhẫn nhịn quá giỏi, cứ nhịn đi, kìm chặt vào. Nhưng như vậy mới vui.

Trước khi ăn sạch thì phải làm cho cậu ta nghĩ…

Chơi cậu ta đến chết.

3.

Thay đổi động tác.

Cố Khởi Sơn bị tôi thúc mạnh đến nổi điếng người, bình sữa tắm không vặn nắp bị đụng phải, “keng” một tiếng, đó là âm thanh thứ ba trong phòng tắm ngoại trừ tiếng rên rỉ thở dốc cùng tiếng da thịt va chạm phát ra.

“Đau à? Đau sao không nói?” Tôi sờ vết cắn trên vai và cổ cậu ta, cười nói: “Cậu nói ra, tôi chắc chắn càng ra sức một chút…”

Cố Khởi Sơn nhíu mày, mắt cũng khép hờ, mí mắt run rẩy dữ dội, hơi nước trong phòng tắm đọng lại bên trên.

Có lẽ là thực sự không chịu nổi nữa, bởi vì tôi cũng không quan tâm nhiều đến cậu ta, mỗi lần đều thúc vào chỗ sâu nhất. Cố Khởi Sơn kêu lên một tiếng đau đớn, cầu xin tôi: “…Nhẹ một chút, đừng mà…”

Cặc bự bị mút chặt, tôi ngửi mùi hương bên gáy cậu ta, ghì chặt lấy cậu, đụ mạnh khiến tiếng rên rỉ của cậu trở nên ngắc ngứ rời rạc, lời cầu xin tha thứ biến thành tiếng chửi thề trầm thấp gằn sâu nơi cổ họng.

Cố Khởi Sơn đặt tay lên bụng dưới của tôi, dùng sức đẩy ra: “Ngụy Tắc anh mẹ nó chính là đồ súc sinh… Á…”

Người này chỗ nào cũng dùng được tốt. Cái miệng nhỏ ở phía dưới bị chịch đến sưng đỏ vừa nóng vừa mềm, vừa khít vừa mút, khiến đầu óc tôi như muốn nổ tung.

Nhịn không được sờ cái khe nhỏ phun đầy nước sướng của cậu ta, tôi hỏi: “Tôi bắn cho cậu có được không, bắn vào chỗ này nhé.”

Cố Khởi Sơn cắn răng, ánh mắt sắc bén hung ác, đuôi mắt lại ửng đỏ ướt mềm.

Cậu ta nói: “… Cút.”

4.

Thật ngại quá, tai không tốt lắm, chỉ có thể nghe lọt những gì mình muốn nghe.

5.

Lúc cặc bự rút ra, lỗ thịt còn bú chặt không buông, mang đến cảm giác sảng khoái run rẩy. Chết mất thôi. Tôi nhịn rất vất vả, đỡ cặc bự tì vào khe bướm của cậu ta, đẩy môi lồn tách ra cọ xát.

“Tôi hỏi cậu à?” Tôi bóp cổ cậu ta, miễn cho cậu lại cựa quậy lung tung, rồi ưỡn thẳng hông lên, hung hăng đâm vào. “Tôi hỏi ẻm.”

Cố Khởi Sơn phát ra giọng mũi cực kỳ dinh dính, thắt lưng ưỡn cong, giống như đang nghênh đón, lại giống như là chạy trốn.

Bên trong ướt sũng, dính chặt vào nhau, vừa chen chúc vừa bao bọc, miệng bướm vừa nhỏ vừa khít, siết chặt lấy thân cặc, tôi chỉ nhấp nhè nhẹ vài cái, Cố Khởi Sơn liền giãy giụa.

Không cho cậu ta thời gian chậm rãi thích nghi, cặc bự cứng đến trướng đau, địt ở bên trong giống như ngâm mình trong dòng nước ấm nóng, tôi cắn một phát lên sườn cổ câu ta, ngậm lấy miếng thịt mềm mại mút liếm, một bên lại ôm lấy eo cậu, tàn bạo đụ địt.

Cố Khởi Sơn phát ra một ít tiếng rên nho nhỏ đè nén, có thể cảm nhận được phần bụng bằng phẳng của mình thỉnh thoảng phập phồng lên xuống.

Khoái cảm ập đến mãnh liệt khiến cho người ta choáng váng. Cố Khởi Sơn thở hổn hển nói với tôi quá sâu rồi không cần nữa, dường như lại mắng tôi thêm vài câu, tôi chẳng thiết đáp lại cậu ta.

Lúc sau thật sự chịu không nổi, lại gọi tên tôi lần nữa, bảo tôi dừng lại, chờ một chút.

Cuối cùng im ắng không còn chút âm thanh nào hết. Một tiếng rên lớn tràn ra từ kẽ môi, lại khàn đến không thể nghe nổi, lúc sau chỉ còn lại chút tiếng thở dốc.

Tôi tiếp tục nắc thêm vài cái nữa, đè ập lên người cậu ta xuất tinh.

Sảng khoái đến nỗi đầu óc tôi trống rỗng.

6.

Tôi tiện tay vớ lấy áo choàng tắm khoác lên, uể oải tựa vào tường ngáp dài.

Trên người Cố Khởi Sơn trải đầy vết cắn rướm máu, che lấp đi mấy vết thương mờ nhạt kia. Làm tôi thấy rất hài lòng.

Cậu ta vịn vào bồn rửa tay, mặt lạnh tanh cúi nhặt quần trên mặt đất.

Lúc tôi tới gần cậu ta, có thể cảm nhận được rõ ràng động tác của người này đột nhiên cứng đờ.

Tôi nói: “Đi vội vàng vậy sao?” Tay lướt xuống, chạm vào mảnh đất trơn mướt, khe nhỏ không khép lại được sưng đỏ lật ra ngoài, mum múp, phả ra hơi nóng, tràn đầy tinh dịch.

Tôi bắn thẳng vào, vừa nhiều vừa dính. Cậu ta không thể “nuốt” hết nổi.

Cố Khởi Sơn không rên lấy một tiếng mặc cho tôi sờ, tôi được nước lấn tới đâm vào một ngón tay, cậu ta mới nắm nắm chặt tay tôi, giọng nói khàn khàn mang theo tức giận cùng với lạnh lẽo.

“Anh còn muốn làm gì nữa?”

“Tôi rất tủi thân.” Tôi kề sát vào cậu ta, cậu lập tức quay ngoắt đi, đúng lúc sượt qua khóe miệng cậu chàng. “Sướng xong liền phủi đít bỏ đi? Cậu là tra nam à?”

7.

Tương đối ít người có thể mặt dày vô liêm sỉ như tôi.

8.

Tương đối nhiều người sẽ lựa chọn thời điểm này đấm tôi một cú.

9.

Cố Khởi Sơn cũng không khác là bao, cậu ta ra tay, rồi lại dừng lại.

Tức muốn chết rồi, lại cố nhịn xuống.

“Cậu lại muốn đánh tôi à?” Tôi từ từ xoay người một vòng. “Ông đây tủi thân quá đi, tôi vì cậu mà đánh người ta, cậu còn đối xử với tôi như thế?”

Cố Khởi Sơn có chút không được tự nhiên giật giật, lúc nhìn tôi rõ ràng mang theo chút hoang mang.

Tôi lặp lại, sợ cậu ta không nghe rõ, “Cậu xem tôi an phận lâu như vậy, chỉ vì cậu mà đi đánh nhau với người khác.” Nhấn mạnh: “Cái thằng lông vàng đó.”

Cố Khởi Sơn cau mày: “Vì, tôi?”

Chẳng lẽ thật sự cho rằng cái thằng ngu kia tư thế cầm đũa kia không chuẩn?

Tôi mặt không đổi sắc: “Tôi nhất định đứng về phía cậu.”

Cố Khởi Sơn lạnh mặt nói: “Vì sao? Từ trước đến nay, anh chỉ coi tôi là đồ vật của anh.”

Ô hô. Còn biết rõ như vậy cơ đấy.

10.

“Nhưng tôi còn rất đau.” Tôi đánh trống lảng: “Tay của tôi…”

Cố Khởi Sơn như có chút dịu đi, cậu nhíu chặt lông mày: “Anh bị thương hả?”

Đương nhiên không. Tôi biết đi đầu để làm mình bị thương bây giờ.

Tôi nói: “Có bị đụng một chút.”

Cố Khởi Sơn đanh giọng: “Anh không cần phải như vậy, tôi không thích.”

Quả nhiên, tôi vẫn nghe ra chút mềm lòng.

11.

Làm sao tôi có thể để mình lỗ vốn được chứ, toàn bộ chi phí đi chặn đánh người đều phải đòi lại hết trên người Cố Khởi Sơn.

Từ đầu đến cuối, sự nhân nhượng của cậu ta là vốn để tôi đánh canh bạc này.

Về phần vì sao cậu ta lại nhẫn nhịn hết lần này đến lần khác, tôi cũng chẳng quan tâm, chỉ cần kết quả đạt được như mong muốn của tôi là được.

Tôi một tay ôm lấy eo, một tay đỡ lấy gáy cậu ta, hôn xuống.

Người lạnh lùng như vậy, đầu lưỡi vừa mềm vừa trơn, mùi thuốc lá thoang thoảng cũng bị tôi nuốt trọn từng chút một.

Tôi cọ cọ lên người cậu ta đến bốc hoả, cứng rắn dựng đứng đè lên người cậu ta.

“Tôi muốn.” Sau đó hôn nhẹ cánh môi cậu ta dỗ dành: “Ở lại với tôi, tôi sẽ nhẹ nhàng một chút, làm cho cậu thoải mái, hửm?”

“……”

Tôi nói tiếp: “Tôi không muốn người khác động vào cậu, tôi che chở cậu như vậy cậu còn chưa nhìn ra sự chân thành của tôi sao? Ở bên tôi một thời gian nữa, chuyện gì tôi cũng nghe theo cậu có được không?”

“……”

“Đối nghịch với tôi cũng chẳng tốt lành gì.” Tôi mỉm cười bên tai cậu ta: “Cậu phải làm cho tôi thích cậu, mới bớt khổ sở một chút.”

Tôi lau đi vệt nước trên đôi môi Cố Khởi Sơn, cậu ta liếc nhìn tôi rồi nhắm mắt lại khi tôi hôn xuống.

Tôi cảm thấy cậu ta lại lùi thêm một bước.

12.

Để người ta ở lại, còn để lên đến trên giường.

One thought on “Sau khi phát hiện bí mật của trùm trường (13)

Leave a comment